Gia tộc Tokugawa (徳川氏, Đức Xuyên thị
?) là một gia đình
daimyo hùng mạnh ở
Nhật Bản. Họ là hậu duệ của
Thiên hoàng Seiwa (850-880) và là một chi của
gia tộc Minamoto (Seiwa Genji) qua
gia tộc Nitta.Minamoto no Yoshishige (+1202), cháu nội của
Minamoto no Yoshiie (1041-1108), là người đầu tiên lấy cái tên Nitta. Ông cùng với người anh em họ của mình là
Minamoto no Yoritomo chống lại
gia tộc Taira (1180) và cùng nhau lập nên
Mạc phủ Kamakura.Nitta Yoshisue, con trai thứ tư của Yoshishige, định cư ở Tokugawa (tỉnh Kozuke) và lấy nơi này làm họ của mình.
Tokugawa Chikauji là hậu duệ thứ 8 của Yoshisue. Ông chứng kiến sự sụp đổ của nhà Nitta trong cuộc chiến chống lại nhà
Ashikaga; ông định cư ở Matsudaira (tỉnh Mikawa).Yasuchika (1369-1412), con trai của Chikauji, lấy họ là Matsudaira. Ông nắm giữ lâu đài Iwatsu, sau đó là
lâu đài Okazaki, và củng cố quyền thống trị của gia đình mình ở tỉnh Mikawa.
Ieyasu (1542-1616) là cháu đời thứ 7 của Yasuchika. Năm 1567, ông được Thiên Hoàng cho phép lấy lại cái tên Tokugawa. Bằng việc này, ông tuyên bố mình là hậu duệ của gia tộc Minamoto.Gia tộc vươn đến đỉnh cao quyền lực vào cuối
thời Sengoku, và họ thống trị Nhật Bản với tước hiệu
shogun cho đến hết
thời Edo. Tổng cộng có 15
Shogun Tokugawa. Sự thống trị của họ vững chắc đến mức một số sách lịch sử đã dùng cụm từ "thời đại Tokugawa" thay cho "thời kỳ Edo".Thêm nữa, người đứng đầu của
gosanke (ba nhánh với các
phiên) ở
Owari,
Kishū, và
Mito) cũng lấy họ là Tokugawa. Các nhánh khác trở thành các
gosankyō: các họ Tayasu, Hitotsubashi, và Shimizu Tokugawa. Nhiều daimyo có họ
Matsudaira là hậu duệ của nhà Tokugawa. Ví dụ như nhà Matsudaira ở
Fukui và
Aizu. Thành viên của gia tộc Tokugawa thông hôn với các daimyo hùng mạnh và với cả
Hoàng gia Nhật Bản.Lăng mộ chính của gia tộc là
Tōshō-gū ở
Nikkō, và ngôi đền của gia tộc
Kan'ei-ji ở
Tokyo.Gia huy của gia tộc Tokugawa, "hoa thục quỳ ba cánh", là một biểu tượng rất dễ nhận ở Nhật Bản, biểu tượng cho các phần bằng nhau của gia tộc Tokugawa và Mạc phủ cuối cùng. Trong
jidaigeki, gia huy thường được dùng để xác định các câu chuyện thời Edo. Trong các tác phẩm xuất bản thời
Minh Trị Duy Tân, gia huy này được dùng để báo hiệu lòng trung thành đối với Shogun—đối nghịch với những người bảo hoảng, với gia huy hình bông cúc của Hoàng thất.